Anacreon (tiếng Hy Lạp: Ἀνακρέων) (570 tr. CN – 478 tr. CN) là nhà
thơ Hy Lạp cổ đại.
Tiểu sử:
Anacreon sinh ở Teos, Ionian vùng Tiểu Á. Sau khi người Ba Tư chiếm được Tiểu
Á, Anacreon về vùng Abdera, sau đó đến đảo Samos. Theo truyền thuyết, Anacreon
là thầy của vua độc tài Polycrates. Sau khi Polycrates chết, ông đến Athens trở
thành nhà thơ của vua Hipparchus. Năm 514 tr. CN, sau khi Hipparchus bị giết
chết, Ancreon lại phải rời khỏi Athens. Những năm tháng sau đó không mấy ai
biết. Người đời chỉ biết rằng, ông thường được các bậc vua chúa mời đến đọc thơ,
còn những năm tháng cuối đời ông trở về quê hương ở Teos hoặc Abdera. Anacreon
mất khoảng năm 478 tr. CN. Về sau người Teos lấy hình của Anacreon in trên đồng
tiền của mình, còn ở Athens bên cạnh tượng của Xanthippus có bức tượng một
người say ngất ngây, người đời cho đấy là tượng của Anacreon.
Thơ của Anacreon còn lưu lại được qua ít ỏi, chủ yếu là phong cách của Anacreon
qua thơ của các nhà thơ khác. Những mô-típ chính là rượu, tình yêu và một cuộc
sống vui vẻ với những người đẹp – là những thứ mà từ cổ chí kim vẫn coi rằng
đấy là phần thưởng của Tạo hóa ban cho con người sống ở cõi trần gian vốn đầy
rẫy gian khó và nhọc nhằn. Về sau nhiều bài thơ của nhiều tác giả dân gian viết
và gán cho đấy là thơ của Anacreon.
Ảnh hưởng của thơ Anacreon:
Thời Phục Hưng và Thế kỷ Ánh sáng ở châu Âu rất phổ biến những bài thơ mô phỏng
theo Anacreon. Mô-típ của Anacreon được nhiều nhà thơ Pháp như Pierre de
Ronsard, Pierre Jean de Beranger, Voltaire… Nhà thơ Ireland, Thomas Moore viết
tập Thơ Anacreon, còn các nhà thơ Đức
như Gotthold Ephraim Lessing, Johann Wolfgang von Goethe cũng viết nhiều bài
thơ mô phỏng thơ của Anacreon.
Một số bài thơ được dịch sang TV
***
Tôi yêu mà có vẻ như không yêu
Khi ngẩn ngơ, khi hiểu biết mọi điều.
***
Kleobula, Kleobula, tôi yêu em
Bên Kleobula tôi nằm xuống cuồng điên
Bên Kleobula tôi cho đôi mắt uống.
***
Đừng ngạo mạn cười tôi
Rằng mái tóc đã bạc
Em say đắm tuyệt vời
Mắt ngó nhìn người khác.
***
Chén của tôi sao lại cạn thế này
Cô bán hàng hãy rót rượu vào đây
Chỉ màu rượu đỏ bừng như đôi má
Mang cho đời vẻ say đắm ngất ngây.
Tôi không phải người Skythae, không yêu
Kẻ khác say sưa, quậy phá đủ điều
Không, bên chén rượu đầy tôi sẽ hát
Rằng cuộc đời thật đáng sống, đáng yêu.
***
Tóc hơi thưa rồi tóc bạc
Trên mái đầu của tôi đây
Ngọn lửa đã tàn trong đôi mắt
Và những chiếc răng đã lung lay.
Đời đã ngọt ngào hoặc đã đắng cay
Chẳng qua chỉ ít ngày còn lại
Thời gian tôi Ngài đang tính từng ngày
Tôi sẽ về với người ta đang đợi.
Không còn sự hồi sinh từ chốn ấy
Nơi chìm trong quên lãng muôn đời
Cửa mở ra cho tất cả mọi người
Nhưng đã vào không còn quay trở lại.
***
Đất vẫn uống đấy thôi
Còn cây uống đất đai
Biển thì uống mưa xuống
Mặt trời uống từ biển
Trăng uống từ mặt trời
Sao tranh luận với tôi
Nếu như tôi muốn uống
Hở bè bạn của tôi?
***
Đất vẫn uống đấy thôi
Còn cây uống đất đai
Biển thì uống mưa xuống
Mặt trời uống từ biển
Trăng uống từ mặt trời
Sao tranh luận với tôi
Nếu như tôi muốn uống
Hở bè bạn của tôi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét